Search results

  1. T

    Chiếc Lá

    Chiếc xe gã đang lái đi làm hằng ngày là chiếc Honda đời 83 đã over miles. Gã tơi tả, chiếc xe còn tơi tả hơn gã. Thế mà gã và xe cứ lê lết tấm thân tàn hết ngày này qua tháng nọ không hề đau yếu một lần. Không hề đau yếu không có nghĩa là hoàn toàn khoẻ mạnh. Chiếc xe cứ thế mà khật khù mỗi...
  2. T

    Chiếc Gương Chiếu Hậu

    Nhận công việc hơn một tuần lễ, đã phải bê trễ hơn một tuần lễ, làm cho ông Thanh cảm thấy không yên lòng. Giấy báo tin nhận việc do trung tâm xúc tiến việc làm từ thành phố gởi về trước đó. Phải mất bao nhiêu công sức đạp xe đi lại, chạy vạy, nói năng, thưa gửi, làm đơn, xin xỏ, mời thuốc...
  3. T

    Chiếc Giỏ Mây Của Bố

    Lần đầu tiên tôi từ nước ngoài về thăm gia đình là vào mùa Tết năm 1989 .Ngày ông Táo về trời .Bố tăng cho tôi một chiếc giỏ đan bằng mây .Nó xấu xí nhất trong những kỷ vật tôi có được lần thăm nhà đó,nhưng lại là vật tôi quý nhất .Chiếc giỏ đan bằng cây Mây rừng méo mó một đầu to đầu nhỏ...
  4. T

    Chiếc ghế bành màu da người

    Từ khi lấy Ngoan, Hiển đâm ra ghiền ngồi ở chiếc ghế bành gần cửa sổ. Ở đó, sau mỗi chiều đi làm về, vừa phì phèo điếu thuốc vừa xem báo dưới ánh sáng trung thực của một ngày dài nắng Hiển lại vừa có thể nhìn ra ngoài. Qua lớp cửa kính trong vắt, cả một vùng trời được thu gọn như một bức...
  5. T

    Chiếc ghế

    Tám giờ sáng chị đến quán cà phê. Chị muốn thấy người ấy đi tới chỗ hẹn. Chọn chỗ thật khuất, chị gọi một ly cà phê. Bà chủ quán vừa lau cái bàn sũng nước chỗ chị ngồi vừa thanh minh đêm qua mưa to quá. Đám sỏi được tắm mưa sáng lên làm cái quán trẻ hẳn ra. Nhưng chẳng được lâu. Lau cái bàn...
  6. T

    Chiếc dù đen to tướng

    Khi chị đến nhà chúng tôi chị che một chiếc dù đen to tướng. Một nhánh hoa đành đành trắng lủng lẳng bên tai trái của chị. Em Cynthia và tôi vừa trông thấy chị là đã thấy mê tơi rồi. Chúng tôi cũng cảm thấy có chút sợ hãi nữa. Chị trông giống như một con cá khổng lồ hay một mệnh phụ bị đắm...
  7. T

    Chiếc Đồng Hồ

    Anh ta là một viên chức họa đồ sở đạc điền. Ngày ngày, cúi đầu trên vuông giấy dày mà một ngọn đèn chiếu sáng từ phía dưới xuyên qua tấm kính, anh dò những nét cong khúc khuỷu, những dải sông xanh, những con đường đỏ và tím, những tràng chữ thập phân địa giới. Anh họa, anh họa, cử động một...
  8. T

    Chiếc điện thoại bị mất cấp

    Có người nói "Tiền tài đã làm cho con người trở nên bé nhỏ..." có phải không? Nơi Hiền ở gần với dãy nhà trọ chuyên cho người nghèo thuê. Khu này lúc nào cũng nhộn nhịp người đến thuê, chủ cũ vừa đi thì chủ mới lại đến. Mặc dù nhà trọ thì dơ dáy, bẩn thỉu, còn ở gần bờ kênh lúc nào cũng...
  9. T

    Chiếc đàn đựng thỏ

    " Tôi không hề ảo tưởng về mình." Ông chưởng khế nói rồi tiếp tục đi, một kiểu đi kỳ quặc tới mức khó chịu. Nhìn ông đi, ta có thể đoán được là vài năm trước ông bị tàu điện chẹt. Nó là cái số không thể tránh được, nên bây giờ ông phải chịu trách nhiệm quản lý một cách chật vật tứ chi bị gãy...
  10. T

    Chiếc cửa sổ mở

    Một cô gái 15 tuổi rất bình tĩnh nói: "Thưa ông Nuttel, cô tôi sắp xuống đấy ạ; trong khi chờ đợi, xin ông vui lòng cho tôi được tiếp chuyện ông." Framton Nuttel cố gắng nói điều gì lịch thiệp có thể làm đẹp lòng cô cháu lúc này mà không tỏ ra thiếu lễ độ với bà cô sắp xuống lầu. Trong thâm...
  11. T

    Chiếc Cột Đèn

    Đêm đã khuya lắm rồi mà cô bé vẫn chưa chịu ra về. Cô đi thơ thẩn dưới chiếc cột đèn, chốc chốc xem đồng hồ. Đi mỏi, cô ngồi dưới chân cột. Mỗi khi có người qua lại, cô cầm chiếc nón bài thơ che lên mặt. Gió từ bờ sông Hương thổi lên mát rời rợi, nhưng lòng cô bé thì xốn xang nóng nảy vô...
  12. T

    Chiếc chuông của ông

    Pappy là một ông già vui tính. Ông có mái tóc bạc trắng luôn được cắt và chải gọn gàng. Mắt ông xanh, tuy đã phai màu vì năm tháng vẫn tỏa ra một hơi ấm từ bên trong. Gương mặt ông rất buồn rầu, nhưng khi ông cười, ngay cả những nếp nhăn cũng dịu đi và cùng mỉm cười theo ông. Ông có tài...
  13. T

    Chiếc chõng tre của bố!

    Cứ đến dịp hè, tôi lại tranh thủ đưa các cháu về quê thăm gia đình. Mùa hè miền Trung nóng bức lại còn gió Lào làm cỏ cây khô héo, con người thì mỏi mệt. Đêm đêm, bố tôi lại đem chiếc chõng tre ra sân để mấy ông cháu hóng mát. Chiếc chõng tre không biết có từ lúc nào? Và đây là chiếc chõng...
  14. T

    Chiếc chiếu hoa cạp điều

    Quê tôi cách Hà Nội chừng 5 cây số. Khi cuộc kháng chiến toàn quốc bùng nổ thì gia đình tôi tản cư lên Nhã Nam thuộc huyện Yên Thế, Bắc Giang. Đến năm 1948 khi cậu tôi từ Vĩnh Yên lên thăm chúng tôi lần đầu thì toàn thể gia đình chúng tôi ai nấy đều có màu da nửa vàng nửa xám xịt vì sốt rét...
  15. T

    Chiếc cầu thời thơ ấu

    Mỗi khi lái xe qua chiếc cầu Causeway dài 40 cây số của tiểu bang Louisiana nơi hiện định cư, tôi đều liên tưởng đến chiếc cầu Dinh ngẳn củn dài chưa đầy 200 mét ở Ninh Hòa . Chiếc cầu dài nhất thế giới này ai cũng biết, còn chiếc cầu Dinh thì số người biết chỉ đếm trên đầu ngón tay, vậy hà cớ...
  16. T

    Chiếc cầu Gẫy Và Lá Xanh

    Xuân im lặng ngồi trên mỏm chiếc cầu gỗ vụn của con đường đất đỏ này chạy ra một thị tứ nhỏ, nhưng đông đúc nhất vùng, còn phía kia đi ra bờ sông rồi nghẽn mất. Cứ mỗi buổi chiều mang súng đạn đến lô cốt nhỏ đầu xóm. Công việc đơn thuần đi theo ngày tháng. Chiều nào như nấy, khi ánh mặt trời...
  17. T

    Chiếc Cadillac

    Gã nọ có một chiếc Cadillac. Đó là một con Caddy quái vật đồ sộ màu xanh lục, vốn là một con xe siêu hạng (nó từng là niềm kiêu hãnh thực thụ của gã), nhưng giờ đã quá già nua. Nó chảy dầu tong tỏng ra khắp cổng gara, sécmăng mòn. Vì thế, nó ăn dầu nhiều đến nỗi gã nghĩ có lẽ phải treo một cái...
  18. T

    Chiếc Bóng Bên Đường

    Dạo trước Châu vẫn cười nhỏ Linh Chi vì cái tánh lưng chừng, không biết mình muốn gì của nó, hay để bạn lôi cuốn chứ không tự quyết định việc cho mình, không muốn đi những chỗ nhảy đầm, nhưng rồi lại đi, để rồi đến nơi trong khi thiên hạ vui chơi thì nó lại ngồi nhàm chán, ngáp dài. Có ai...
  19. T

    Chiếc bình đựng ký ức

    Ánh sáng hình như không tràn được vào đây. Những ô cầu thang mục nát. Ngang qua chỗ vòm chắn lại có một máng nước sẵn sàng xả những dòng đen ngòm lâu ngày đọng lạị Một dòng người lặng lẽ đi lên. Lớp lớp khuôn mặt cố gắng kìm hãm, nút chặt sự tự ý thức. Cầu thang không dài lắm nhưng quanh co...
  20. T

    Chiếc Bàn Học

    Cháu xin tặng chú Hoàng Tôi ngồi đối diện chú tôi qua chiếc bàn hình chữ nhật. Mặt bàn ánh lên một màu đen của gỗ lâu năm. Chúng tôi nhìn nhau. Cả hai đều khó tin còn có ngày gặp lại nhau như hôm naỵ Ngót ba mươi năm rồi còn gì. Chú tôi vẫn gầy như thuở nào, từ hồi còn là một thanh niên...
Back
Top